Nguyệt Khuyết

Bài thơ Nguyệt Khuyết của Vương Bạch khám phá vẻ đẹp mùa đông và nỗi cô đơn của con người. Qua hình ảnh gió lạnh và trăng khuyết

Nguyệt Khuyết

Nguyệt Khuyết

Gió lạnh đông về quấn áo sương,
Đêm thanh nguyệt khuyết sắc phai hường
Sương khuya nhẹ vỡ nơi hiu quạnh
Mây sớm buông mờ chốn nhớ thương
Mãi ngược dòng đời tìm mộng điệp,
Chẳng xuôi một kiếp hóa uyên ương
Lặng nhìn đông chớm đêm thanh vắng
Nguyệt khuyết bao giờ ấm vấn vương

Bút danh Vương Bạch
Địa chỉ email vuongbach242@gmail.com
Bài thơ "Nguyệt Khuyết" của tác giả Vương Bạch mang đến một bức tranh tinh tế về cảnh sắc và tâm trạng. Với hình ảnh gió lạnh, đêm thanh và ánh trăng khuyết, tác giả khéo léo khắc họa không gian hiu quạnh, nơi mà những kỷ niệm và nỗi nhớ thương trỗi dậy.

 Bài thơ mở đầu với hình ảnh "gió lạnh đông về quấn áo sương", tạo cảm giác se lạnh của mùa đông. Ánh trăng khuyết, biểu tượng cho sự thiếu vắng, làm nổi bật tâm trạng cô đơn. Hình ảnh "sương khuya nhẹ vỡ nơi hiu quạnh" gợi lên sự mong manh của những kỷ niệm.

 Nhân vật trong thơ không chỉ ngắm cảnh mà còn lắng đọng với những suy tư về cuộc đời. Câu "Mãi ngược dòng đời tìm mộng điệp" thể hiện khát vọng tìm kiếm tình yêu và hạnh phúc, nhưng cuộc đời lại không dễ dàng, thể hiện qua hình ảnh "Chẳng xuôi một kiếp hóa uyên ương".

 Cuối bài thơ, câu hỏi "Nguyệt khuyết bao giờ ấm vấn vương" làm nổi bật cảm xúc nỗi nhớ và sự trăn trở. Trăng khuyết tượng trưng cho những điều chưa trọn vẹn trong tình yêu, tạo nên một không gian buồn nhưng đầy thi vị.

 Bài thơ "Nguyệt Khuyết" không chỉ phản ánh vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn khắc họa sâu sắc những cảm xúc con người. Với những hình ảnh giàu biểu tượng và ngôn từ tinh tế, tác phẩm mang đến cho người đọc cảm giác đồng điệu với tâm trạng và nỗi lòng của nhân vật.

Đăng nhận xét