Mùa hoa sữa
Hoa sữa nồng nàn ngát ngõ xa,
Dệt tranh thêu trắng lối về nhà.
Sương đưa phảng phất sao hôm vắng,
Gió thoảng đung đưa liễu nhạt nhòa
Ngày đếm hoa rơi theo nắng nhạt
Đêm mong nụ thả với trăng tà
Mùa thu chầm chậm qua đông tới,
Hoa sữa vội rơi cạnh ấm trà
Bút danh Vương Bạch
Hoa sữa nồng nàn ngát ngõ xa,
Dệt tranh thêu trắng lối về nhà.
Sương đưa phảng phất sao hôm vắng,
Gió thoảng đung đưa liễu nhạt nhòa
Ngày đếm hoa rơi theo nắng nhạt
Đêm mong nụ thả với trăng tà
Mùa thu chầm chậm qua đông tới,
Hoa sữa vội rơi cạnh ấm trà
Bút danh Vương Bạch
Bài thơ "Mùa hoa sữa" của tác giả Vương Bạch khắc họa vẻ đẹp dịu dàng, mơ màng và lãng mạn của mùa thu qua hình ảnh hoa sữa nở. Mỗi câu thơ đều tạo ra một không gian vừa thực vừa mơ, một mùa thu huyền ảo, có chút buồn bã và đượm tình. Dưới đây là phân tích chi tiết về bài thơ này:
1.Hình ảnh hoa sữa
- Hoa sữa trong bài thơ là hình ảnh quen thuộc của mùa thu Hà Nội, đặc biệt là khi hoa nở, lan tỏa mùi thơm nồng nàn trong không gian. Hoa sữa gắn liền với ký ức, là biểu tượng của một mùa thu vừa ngọt ngào vừa man mác.
- "Hoa sữa nồng nàn ngát ngõ xa" là hình ảnh thơ mộng, hoa sữa không chỉ ở gần mà còn lan tỏa đến những ngõ ngách xa xăm, tượng trưng cho sự bao la, sự ảnh hưởng sâu rộng của mùa thu.
2.Không gian và thời gian
- Thời gian trong bài thơ vừa có sự chuyển động giữa ngày và đêm, vừa có sự chuyển mùa từ thu sang đông. "Ngày đếm hoa rơi theo nắng nhạt" và "Đêm mong nụ thả với trăng tà" tạo nên sự giao thoa giữa ánh sáng và bóng tối, giữa cái ấm áp và lạnh lẽo. Những hình ảnh này rất đặc trưng của mùa thu Hà Nội, khi ngày bắt đầu thu ngắn lại và đêm trở nên lạnh lẽo.
- "Sương đưa phảng phất sao hôm vắng, Gió thoảng đung đưa liễu nhạt nhòa" cũng là những hình ảnh tạo nên một không gian mờ ảo, vắng lặng, như thể muốn mô tả sự cô đơn, lặng lẽ trong lòng người vào mùa thu. Cảm giác vắng lặng ấy chính là dấu hiệu của sự chờ đợi và nhớ nhung.
3. Cảm xúc và tình cảm
- Bài thơ mang đậm cảm xúc nhớ nhung, một nỗi buồn thoáng qua khi mùa thu dần kết thúc. "Ngày đếm hoa rơi theo nắng nhạt, Đêm mong nụ thả với trăng tà" thể hiện một sự khắc khoải, sự mong đợi những điều đẹp đẽ sẽ đến. Việc hoa sữa rơi theo nắng nhạt cũng có thể được hiểu là sự mong manh, thoảng qua của một mùa thu, như tình cảm của con người, dễ dàng vỡ vụn theo thời gian.
- Mùa thu chầm chậm qua đông tới" là một sự chuyển giao tự nhiên, thể hiện sự trôi chảy của thời gian, cũng như sự thay đổi trong tâm trạng, từ sự chậm rãi, dịu dàng của mùa thu đến sự lạnh lẽo, khô cứng của mùa đông.
Tương phản và sự kết thúc
- Cuối bài thơ, hình ảnh "Hoa sữa vội rơi cạnh ấm trà" có thể được xem là sự kết thúc, một sự nhắc nhở về sự phù du của thời gian. "Vội" cho thấy một sự vội vã, như hoa sữa không thể nở lâu hơn, như mùa thu không thể tồn tại mãi, tất cả sẽ chuyển sang đông – mùa của sự lạnh lẽo. Tuy nhiên, "cạnh ấm trà" lại là một hình ảnh đẹp, thể hiện sự ấm áp trong sự lạnh giá, một sự an ủi trong lúc đợi chờ, giống như một giây phút thư giãn, chiêm nghiệm về cuộc đời.
Tổng kết:
Bài thơ "Mùa hoa sữa" là một tác phẩm giàu cảm xúc và hình ảnh. Qua việc sử dụng những hình ảnh quen thuộc của mùa thu Hà Nội, tác giả đã khéo léo thể hiện sự chuyển biến của thời gian, của tình cảm, và khắc họa vẻ đẹp lãng mạn nhưng cũng đầy cô đơn, tiếc nuối. Những hình ảnh hoa sữa, gió, trăng tà và trà ấm đều là những chi tiết tinh tế gợi lên sự mềm mại của mùa thu, của những khoảnh khắc đẹp nhưng cũng thoáng qua trong đời.