MẸ VÀ NỖI NHỚ
Ở giữa dòng xưa sóng lượn lờ
Mây tàn đổ bóng dậy hồn thơ
Đò ngang thuở nọ ta rời bến
Chốn cũ giờ đây họ bỏ bờ
Vẫn cảnh mưa chiều giăng lối mộng
Đang mùa bão sớm dạt đường tơ
Trời quê gió lạnh về ngang cửa
Mẹ hỡi còn đâu buổi đứng chờ ./.
LCT 13/03/2024
Bút danh Lê Cảnh Tiến
Ở giữa dòng xưa sóng lượn lờ
Mây tàn đổ bóng dậy hồn thơ
Đò ngang thuở nọ ta rời bến
Chốn cũ giờ đây họ bỏ bờ
Vẫn cảnh mưa chiều giăng lối mộng
Đang mùa bão sớm dạt đường tơ
Trời quê gió lạnh về ngang cửa
Mẹ hỡi còn đâu buổi đứng chờ ./.
LCT 13/03/2024
Bút danh Lê Cảnh Tiến
Bài thơ Mẹ và Nỗi Nhớ truyền đạt một tình cảm sâu lắng về sự nhớ nhung và tình thương với mẹ. Dòng thơ mềm mại và ý nghĩa, kết hợp với hình ảnh thiên nhiên và cuộc sống hàng ngày, tạo ra một bức tranh tinh tế về mối quan hệ giữa người viết và người mẹ đã ra đi.
Trong bài thơ, tác giả sử dụng các hình ảnh tự nhiên để tạo nên không khí lãng mạn và bí ẩn. Dòng sông xưa và mây tàn đổ được sử dụng như những biểu tượng cho sự thời gian trôi qua và những kỷ niệm xa xăm. Hình ảnh đò ngang và bến cũ tượng trưng cho quá khứ mà tác giả đã rời xa, nhưng trong lòng vẫn còn mãi những kỷ niệm và nỗi nhớ về mẹ.
Một phần quan trọng của bài thơ là việc sử dụng hình ảnh về thiên nhiên để thể hiện tâm trạng của người viết. Cảnh mưa chiều giăng lối mộng và mùa bão sớm dạt đường tơ mang lại cảm giác của sự bất ổn và hoài niệm. Cảnh trời quê gió lạnh về ngang cửa cũng tạo ra một bức tranh bí ẩn và u buồn, thể hiện sự cô đơn và trống trải của người viết khi nhớ về mẹ.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng một dòng hỏi thăm đầy xúc động: "Mẹ hỡi còn đâu buổi đứng chờ". Dòng thơ này là sự thể hiện của sự nhớ nhung và tình cảm sâu sắc của người viết về mẹ đã ra đi, và cũng là một cảm xúc mà nhiều người đều có thể đồng cảm khi mất đi người thân yêu. Điều này làm cho bài thơ trở nên rất động lòng và có sức lôi cuốn.