MƯA PHẲNG
(Thuận nghịch độc trắc vận)
Thuận:
Phẳng lối mưa chiều ru gió khẽ
Mù tan núi quyện rừng cây rẽ
Nắng rời sân mộng võ vàng kênh
Mây đuổi bóng thuyền lơ lửng mé
Lặng phố thu phiền cảnh vắng xa
Chìm sương ngõ muộn lòng đơn lẻ
Lắng trầm cung nhạc đoản sầu bi
Đắng giọt men tình duyên nứt nẻ...
Nghịch:
Nẻ nứt duyên tình men giọt đắng
Bi sầu đoản nhạc cung trầm lắng
Lẻ đơn lòng muộn ngõ sương chìm
Xa vắng cảnh phiền thu phố lặng
Mé lửng lơ thuyền bóng đuổi mây
Kênh vàng võ mộng sân rời nắng
Rẽ cây rừng quyện núi tan mù
Khẽ gió ru chiều mưa lối phẳng ./.
LCT 09/08/2023
Bút danh Lê Cảnh Tiến
Địa chỉ email letien3010@gmail.com
(Thuận nghịch độc trắc vận)
Thuận:
Phẳng lối mưa chiều ru gió khẽ
Mù tan núi quyện rừng cây rẽ
Nắng rời sân mộng võ vàng kênh
Mây đuổi bóng thuyền lơ lửng mé
Lặng phố thu phiền cảnh vắng xa
Chìm sương ngõ muộn lòng đơn lẻ
Lắng trầm cung nhạc đoản sầu bi
Đắng giọt men tình duyên nứt nẻ...
Nghịch:
Nẻ nứt duyên tình men giọt đắng
Bi sầu đoản nhạc cung trầm lắng
Lẻ đơn lòng muộn ngõ sương chìm
Xa vắng cảnh phiền thu phố lặng
Mé lửng lơ thuyền bóng đuổi mây
Kênh vàng võ mộng sân rời nắng
Rẽ cây rừng quyện núi tan mù
Khẽ gió ru chiều mưa lối phẳng ./.
LCT 09/08/2023
Bút danh Lê Cảnh Tiến
Địa chỉ email letien3010@gmail.com
Bài thơ MƯA PHẲNG của Lê Cảnh Tiến thể hiện sự tương phản giữa hai trạng thái tâm trạng khác nhau thông qua việc sử dụng phương pháp thuận nghịch độc trắc vận. Bài thơ được chia thành hai phần, mỗi phần đều mô tả một cảm xúc, một khung cảnh, một trạng thái tinh thần khác nhau.
Phần "Thuận" mô tả một không gian bình yên, êm đềm của buổi chiều mưa nhẹ. Cảnh vật trong bài thơ được miêu tả một cách nhẹ nhàng, tĩnh lặng, với hình ảnh của mưa chiều, gió nhẹ, nắng và mây, tất cả tạo nên một không khí dễ chịu, êm đềm. Tuy nhiên, dưới vẻ đẹp của cảnh vật là hình ảnh của nỗi buồn, của những giọt men tình duyên đã nứt nẻ, đau đớn.
Trái lại, phần "Nghịch" mô tả một không gian u ám, cô đơn của một tâm trạng khác. Trong phần này, các yếu tố tự nhiên như mưa, gió, nắng và mây được sắp xếp một cách đối lập, tạo ra một không khí ảm đạm, buồn bã. Cảnh vật được mô tả với những từ ngữ như "đắng", "sầu", "lẻ", "vắng", tất cả tạo ra một bức tranh của sự cô đơn, nỗi đau khổ và hụt hẫng.
Trong cả hai phần của bài thơ, ngôn ngữ được sử dụng một cách sâu sắc và tinh tế, thông qua việc chọn từ và sắp xếp câu từ sao cho phản ánh được tâm trạng và cảm xúc của nhà thơ. Đồng thời, việc sử dụng kỹ thuật thuận nghịch độc trắc vận cũng giúp tăng cường sự tương phản giữa hai phần của bài thơ, từ đó làm nổi bật hơn cảm xúc mà nhà thơ muốn truyền đạt.