Đêm viễn xứ

Đêm viễn xứ

ĐÊM VIỄN XỨ
(Thuận nghịch độc)
↪️ Gió lạnh đêm buồn trăng viễn xứ
Lòng đơn cảnh muộn sầu thi lữ
Tỏ trời mơ sóng vọng thiền am
Vàng mộng thấy mây trùm cổ tự
Ngõ vắng tình xưa chén rượu ngà
Nhà xa kiếp khổ đời kinh sử
Cỏ dày ao đọng nước hồ đen
Mõ dậy vang chùa hôm nghịch tử...

↩️ Tử nghịch hôm chùa vang dậy mõ
Đen hồ nước đọng ao dày cỏ
Sử kinh đời khổ kiếp xa nhà
Ngà rượu chén xưa tình vắng ngõ
Tự cổ trùm mây thấy mộng vàng
Am thiền vọng sóng mơ trời tỏ
Lữ thi sầu muộn cảnh đơn lòng
Xứ viễn trăng buồn đêm lạnh gió ./.
LCT 30/O7/2O23
Bút danh Lê cảnh Tiến
Địa chỉ email letien3010@gmail.com

Bài thơ "Đêm Viễn Xứ" của Lê Cảnh Tiến thể hiện sự cảm xúc buồn bã, lạc lõng của người lữ khách trong đêm tịch điền. Với những hình ảnh tĩnh lặng nhưng sâu lắng, bài thơ mang đến cho người đọc cảm giác hòa mình vào không gian u buồn của trời đất xa xứ.

Nhà thơ sử dụng các từ ngữ như "lòng đơn cảnh", "muộn sầu thi lữ", "tỏ trời mơ", "mộng thấy mây trùm", "chén rượu ngà" để mô tả cảm xúc cô đơn, u sầu của người đi xa. Hình ảnh của "ngõ vắng", "nhà xa kiếp khổ đời kinh sử", "cỏ dày ao đọng nước hồ đen" càng làm cho không gian trở nên buồn bã, hoang vắng.

Bên cạnh đó, bài thơ còn lồng ghép những hình ảnh tự nhiên như "mơ sóng vọng thiền am", "mõ dậy vang chùa hôm nghịch tử" để tôn lên vẻ đẹp huyền bí, tâm linh của đêm tịch điền.

Từng câu thơ, từng cảm xúc trong bài thơ đều là một phần của cuộc hành trình tâm hồn của nhà thơ và cũng của mỗi người đọc khi đối diện với cảm xúc của sự xa lìa, cô đơn và lạc lõng trong cuộc sống.