Bài thơ "Thánh Rắc Hành" mang đến một bức tranh hài hước và châm biếm về một hình ảnh người có vẻ quá mực, thường dùng trong ngôn ngữ hài hước để nói về sự phô trương và vụng trộm. Dưới đây là một số điểm phân tích về nội dung và ngôn ngữ của bài thơ:
Hình ảnh hài hước và châm biếm:
"Mõm vẩu a dua mõm dát vàng, Làm thân xe đẩy nỡ xen ngang" - Tạo hình ảnh hài hước với hình ảnh người rắc hành nhưng lại phô trương và vụng trộm, đặc biệt là với việc làm thân xe đẩy nỡ xen ngang.
So sánh với thánh bò và khỉ học sang:
"Trời tây có thánh bò đang phát, Xứ Việt không vừa khỉ học sang" - So sánh giữa thánh bò và người rắc hành, tạo nên một tình huống hài hước và mỉa mai về việc so sánh khôn lẻo không tương đương.
Châm biếm về ẩm thực:
"Rau muống mà dư ra bạc nhạc, Thì thôi cháo bẹ món ăn xoàng" - Châm biếm về sự lãng phí khi có quá nhiều rau muống, và mối liên quan đến cháo bẹ, một món ăn thường thấy trong thực đơn dân dụ.
Mô tả về quên lãng các điều Bác dạy:
"Năm điều Bác dạy giờ quên lãng, Mõm vẩu a dua mõm dát vàng" - Mô tả việc quên lãng những nguyên tắc và giáo lý Bác Hồ đã dạy, tập trung vào hành động hời hợt và lòe loẹt của người rắc hành.