Ông ngồi vãn chuyện giữ lò tôn
Lũ khách còn mê bởi quốc hồn
Mặc kệ ai chê bai nghiệp khốn
Quen lời kẻ chợ giễu nghề...ồn
Dùng ga với điện thời không ổn
Chẳng dễ lùi tro nướng mộc tồn
Ghế cũ bên đường nơi ngả bốn
Ông ngồi vãn chuyện giữ lò tôn
Bài thơ "Cái Lò Tôn" tả lại hình ảnh của một ông lão ngồi vãn chuyện giữ lò tôn, góp phần tạo nên không khí và tâm trạng trong môi trường làm việc. Dưới đây là một số điểm phân tích về nội dung và ngôn ngữ của bài thơ:
Miêu tả người ông và công việc:
"Ông ngồi vãn chuyện giữ lò tôn, Lũ khách còn mê bởi quốc hồn" - Bài thơ mô tả ông lão ngồi vãn chuyện, giữ lò tôn, tạo nên hình ảnh của một người làm nghề lâu dài và gắn bó với nghề nghiệp của mình.
Thách thức trong nghề nghiệp:
"Mặc kệ ai chê bai nghiệp khốn, Quen lời kẻ chợ giễu nghề...ồn" - Bài thơ nói về thách thức và đối mặt với ý kiến tiêu cực từ người khác đối với nghề làm của ông lão.
Thời đại và sự thay đổi:
"Dùng ga với điện thời không ổn, Chẳng dễ lùi tro nướng mộc tồn" - Ngôn ngữ của bài thơ phản ánh sự thay đổi trong công nghệ và thời đại, khi việc sử dụng ga và điện không phải lúc nào cũng thuận lợi và ổn định.
Bức tranh hình ảnh:
"Ghế cũ bên đường nơi ngả bốn, Ông ngồi vãn chuyện giữ lò tôn" - Hình ảnh ghế cũ bên đường và ông lão ngồi vãn chuyện tạo nên một bức tranh về cuộc sống giản dị và tâm huyết với nghề nghiệp.
Bài thơ tập trung vào việc miêu tả một phần nhỏ trong cuộc sống hàng ngày, với sự tập trung vào người lao động và công việc của họ, cũng như thách thức và ý kiến từ xã hội xung quanh.