Địa chủ kiểu mới

Địa chủ kiểu mới thường được sử dụng để miêu tả một xu hướng mới trong lĩnh vực bất động sản, nhất là khi thảo luận về sự thay đổi trong cách quản lý
Địa chủ kiểu mới



Địa chủ kiểu mới

Địa chủ danh xưng sướng nhất ông
Tự nhiên được cấp phí không đồng
Cường hào kiểu mới nghe ương nhỉ
Đất nước mình nhiều ác bá không?



Đất nước mình nhiều ác bá không?
Hình như chúng nó đứng đầy đồng
Thằng thì chổng đít khom lưng gặt
Đứa lại cong mông gánh với gồng!


Bài thơ này có hai ý chính:

  • Ý thứ nhất: Địa chủ kiểu mới là những kẻ được cấp đất, cấp vốn, cấp ưu đãi từ nhà nước, nhưng lại không bỏ ra sức lao động mà chỉ ngồi hưởng lợi. Họ được ví như những kẻ cường hào thời xưa, chuyên bóc lột nông dân.
  • Ý thứ hai: Đất nước Việt Nam hiện nay vẫn còn tồn tại những kẻ ác bá, những kẻ chỉ biết vơ vét, tham lam, không quan tâm đến lợi ích của người dân.

Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi, nhưng vẫn có sức mạnh tố cáo mạnh mẽ. Câu hỏi "Đất nước mình nhiều ác bá không?" được lặp lại hai lần, như một lời nhắc nhở, cảnh tỉnh về những kẻ ác bá đang tồn tại trong xã hội.

Phân tích sâu hơn:

  • Ở câu thơ đầu tiên, tác giả dùng từ "địa chủ" để chỉ những kẻ được cấp đất, cấp vốn, cấp ưu đãi từ nhà nước. Đây là một cách gọi khá mỉa mai, bởi những kẻ này thực chất không phải là địa chủ theo nghĩa truyền thống, mà là những kẻ được nhà nước ưu ái, ban ơn.
  • Ở câu thơ thứ hai, tác giả dùng từ "tự nhiên" để nhấn mạnh sự bất công, ngang trái trong việc cấp đất, cấp vốn. Những kẻ được cấp đất, cấp vốn không phải là những người có năng lực, có đóng góp cho xã hội, mà chỉ là những kẻ có mối quan hệ, có quyền lực.
  • Ở câu thơ thứ ba, tác giả dùng từ "ương nhỉ" để thể hiện sự khinh bỉ, ghê tởm đối với những kẻ cường hào kiểu mới.
  • Ở câu thơ thứ tư, tác giả đặt ra câu hỏi "Đất nước mình nhiều ác bá không?" như một lời cảnh tỉnh, nhắc nhở về những kẻ ác bá đang tồn tại trong xã hội.

Bài thơ "Địa chủ kiểu mới" là một bài thơ có giá trị tố cáo mạnh mẽ. Bài thơ đã lên án những kẻ ác bá, những kẻ chỉ biết vơ vét, tham lam, không quan tâm đến lợi ích của người dân. Bài thơ cũng là một lời nhắc nhở, cảnh tỉnh về những kẻ ác bá đang tồn tại trong xã hội.

Phân tích bởi Bard AI

Đăng nhận xét