Đi lộn vào làng

Tình trạng đi lộn vào làng của một số người cao tuổi lú lẫn ngày càng tăng đặt ra nhiều thách thức và cần sự chú ý của cộng đồng và chính quyền.
Đi lộn vào làng
 

Đi lộn vào làng
Lạc bước lầm thôn cảnh vắng teo
Ao xanh thăm thẳm đá không bèo
Lộn làng cũng bởi tìm chưa khéo
Hay tại loằng ngoằng vẫn cố đeo
Lối thẳng vì sao đầu muốn nghẹo
Đường ngay lú lẫn lại buông chèo
Cao niên gắng sức gồng chân néo
Mặc đám thanh niên tức lộn phèo!


Bài thơ "Đi lộn vào làng" của tác giả Đá Văn Bèo là một bài thơ trào phúng, thể hiện sự hài hước, dí dỏm của tác giả khi kể lại một tình huống đi lạc vào làng của mình.

Bài thơ mở đầu bằng một câu thơ tả cảnh làng quê vắng vẻ, hoang sơ:

Lạc bước lầm thôn cảnh vắng teo

Cảnh làng quê vắng vẻ, hoang sơ được tác giả miêu tả bằng những hình ảnh cụ thể, sinh động: "lạc bước lầm thôn", "cảnh vắng teo", "ao xanh thăm thẳm", "đá không bèo". Những hình ảnh này gợi lên cảm giác xa lạ, hoang sơ, khiến người đọc cảm thấy như lạc vào một thế giới khác.

Tiếp theo, tác giả nêu ra hai nguyên nhân dẫn đến việc đi lạc:

Lộn làng cũng bởi tìm chưa khéo Hay tại loằng ngoằng vẫn cố đeo

Tác giả đặt ra hai giả thuyết, một là do mình tìm đường chưa khéo, hai là do đường làng ngoằn ngoèo, khó đi. Hai giả thuyết này đều được tác giả thể hiện một cách hài hước, dí dỏm.

Trong hai câu thơ tiếp theo, tác giả miêu tả sự khó khăn, vất vả của việc đi lạc:

Lối thẳng vì sao đầu muốn nghẹo Đường ngay lú lẫn lại buông chèo

Câu thơ "Lối thẳng vì sao đầu muốn nghẹo" sử dụng biện pháp tu từ đảo ngữ, khiến người đọc cảm thấy như đường thẳng trở nên cong queo, khó đi. Câu thơ "Đường ngay lú lẫn lại buông chèo" lại sử dụng biện pháp ẩn dụ, khiến người đọc cảm thấy như mình đang chèo thuyền trên một dòng sông ngoằn ngoèo, khó đi.

Hai câu thơ cuối bài, tác giả miêu tả sự khác biệt trong cách đối mặt với tình huống đi lạc của người cao tuổi và người trẻ tuổi:

Cao niên gắng sức gồng chân néo Mặc đám thanh niên tức lộn phèo!

Người cao tuổi cố gắng gồng mình để đi tiếp, còn người trẻ tuổi thì tức giận, bỏ cuộc. Sự khác biệt này được tác giả thể hiện một cách hài hước, dí dỏm.

Nhìn chung, bài thơ "Đi lộn vào làng" là một bài thơ trào phúng, thể hiện sự hài hước, dí dỏm của tác giả Đá Văn Bèo. Bài thơ đã góp phần mang lại tiếng cười cho người đọc, đồng thời cũng phản ánh một thực tế là việc tìm đường ở một số vùng quê Việt Nam còn gặp nhiều khó khăn.

Dưới đây là một số ý kiến phân tích chi tiết hơn về bài thơ:

  • Câu 1 và 2: Câu 1 nêu lên tình huống đi lạc của tác giả. Câu 2 đặt ra hai giả thuyết về nguyên nhân dẫn đến tình huống này.
  • Câu 3 và 4: Câu 3 miêu tả sự khó khăn, vất vả của việc đi lạc. Câu 4 sử dụng biện pháp ẩn dụ để thể hiện sự khó khăn, vất vả này.
  • Câu 5 và 6: Câu 5 miêu tả sự khác biệt trong cách đối mặt với tình huống đi lạc của người cao tuổi và người trẻ tuổi. Câu 6 sử dụng biện pháp đối lập để tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao.

Bài thơ "Đi lộn vào làng" là một bài thơ trào phúng có giá trị nghệ thuật cao. Bài thơ đã sử dụng thành công các biện pháp tu từ như đảo ngữ, ẩn dụ, đối lập,... để tạo nên những hình ảnh hài hước, dí dỏm.

Phân tích bởi Bard

Đăng nhận xét