PS:Xem chi tiết :Hải Phòng tặng cờ, ấm chén
Bài thơ "Hứng quá rồi" của Đá Văn Bèo là một tác phẩm trào phúng mang đậm tính hài hước, giới thiệu về tình trạng thiếu thốn và lòng mong đợi của người dân Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến.
Tác giả bắt đầu bài thơ bằng cách mô tả việc báo cáo với quan trên về việc nhận được hai lá cờ Tổ quốc. Câu thơ "Báo cáo quan trên ấm nhận rồi, Quốc kì theo cặp xứng vừa đôi" sử dụng ngôn ngữ cường điệu, đồng thời tạo nên hình ảnh hài hước về sự thiếu thốn khi nhận được cặp lá cờ.
Bà nhà và lão ấu được miêu tả trong bài thơ với tình trạng phấn khích khi nhận được lá cờ, nhưng cách họ thể hiện niềm vui lại mang tính châm biếm. "Bà nhà khoái lắm đêm đòi phất, Lão ấu đâu vừa muốn ngập môi" tạo ra một bức tranh hài hước về cách mỗi người đối mặt với sự thiếu thốn một cách sáng tạo.
Những câu thơ về sự khuyết cán của lá cờ và thiếu chè hôi sử dụng biện pháp đối lập để làm nổi bật sự kém hoàn hảo, tạo nên hình ảnh trào phúng và châm biếm.
Bài thơ kết thúc với lời cầu nguyện, yêu cầu cụ lớn thương cho "chót", mong đợi sự quan tâm và hỗ trợ từ phía chính quyền. Câu thơ "Gửi xuống, nhân dân hứng quá rồi!" là một lời kết đầy hài hước, vừa làm nổi bật tình trạng thiếu thốn vừa thể hiện lòng mong đợi lạc quan của người dân.
Tổng thể, bài thơ "Hứng quá rồi" không chỉ là một tác phẩm mang tính giải trí mà còn là một cách sáng tạo để tác giả diễn đạt sự châm biếm và khắc họa tình cảnh xã hội thời kỳ kháng chiến. Bài thơ này không chỉ khiến người đọc cười mà còn đánh thức tâm hồn, suy ngẫm về sự kiện lịch sử và tình cảm của người dân Việt Nam trong những thời kỳ khó khăn.
Bài thơ "Hứng quá rồi" của Đá Văn Bèo là một tác phẩm trào phúng mang đậm tính hài hước, giới thiệu về tình trạng thiếu thốn và lòng mong đợi của người dân Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến.
Tác giả bắt đầu bài thơ bằng cách mô tả việc báo cáo với quan trên về việc nhận được hai lá cờ Tổ quốc. Câu thơ "Báo cáo quan trên ấm nhận rồi, Quốc kì theo cặp xứng vừa đôi" sử dụng ngôn ngữ cường điệu, đồng thời tạo nên hình ảnh hài hước về sự thiếu thốn khi nhận được cặp lá cờ.
Bà nhà và lão ấu được miêu tả trong bài thơ với tình trạng phấn khích khi nhận được lá cờ, nhưng cách họ thể hiện niềm vui lại mang tính châm biếm. "Bà nhà khoái lắm đêm đòi phất, Lão ấu đâu vừa muốn ngập môi" tạo ra một bức tranh hài hước về cách mỗi người đối mặt với sự thiếu thốn một cách sáng tạo.
Những câu thơ về sự khuyết cán của lá cờ và thiếu chè hôi sử dụng biện pháp đối lập để làm nổi bật sự kém hoàn hảo, tạo nên hình ảnh trào phúng và châm biếm.
Bài thơ kết thúc với lời cầu nguyện, yêu cầu cụ lớn thương cho "chót", mong đợi sự quan tâm và hỗ trợ từ phía chính quyền. Câu thơ "Gửi xuống, nhân dân hứng quá rồi!" là một lời kết đầy hài hước, vừa làm nổi bật tình trạng thiếu thốn vừa thể hiện lòng mong đợi lạc quan của người dân.
Tổng thể, bài thơ "Hứng quá rồi" không chỉ là một tác phẩm mang tính giải trí mà còn là một cách sáng tạo để tác giả diễn đạt sự châm biếm và khắc họa tình cảnh xã hội thời kỳ kháng chiến. Bài thơ này không chỉ khiến người đọc cười mà còn đánh thức tâm hồn, suy ngẫm về sự kiện lịch sử và tình cảm của người dân Việt Nam trong những thời kỳ khó khăn.
Phân tích bởi Bard