Nghị định 100

Tác giả thông qua những hình ảnh và ngôn ngữ trào phúng tạo nên một bức tranh hài hước, nhưng đầy ý cảm xúc về tình hình mà lệnh cấm rượu gây ra.
Nghị định 100

Lôn

Nghị định tròn trăm đã cấm cồn
Nhà trên xóm dưới tới đầu thôn
Không còn nốc cạn không ba bốn
Vắng hẳn tè tường vắng bãi nôn
Phố thị giăng đèn mồi chẳng tốn
Làng quê tắt lửa rượu đành chôn
Xuân này nước lọc thời không ổn
Hãi phạt nhưng mà... nhịn cái lôn!



Bài thơ "Lệnh cấm rượu" của Đá Văn Bèo là một tác phẩm trào phúng mạnh mẽ, nơi tác giả mỉa mai và châm biếm một số người trong xã hội liên quan đến việc chính phủ ban hành lệnh cấm rượu.

Tác giả mở đầu bài thơ bằng việc thông báo về quyết định của Chính phủ về việc cấm rượu, và đặc biệt nhấn mạnh rằng lệnh cấm này đã kéo dài suốt 100 ngày. Điều này thể hiện sự nghiêm túc và nặng nề của quyết định.

Bài thơ tiếp tục mô tả tác động của lệnh cấm rượu đối với đời sống hàng ngày của người dân. Ở thành phố, việc đóng cửa các quán nhậu khiến cho người dân không có chỗ để uống rượu, trong khi ở nông thôn, người dân phải thay đổi thói quen uống bằng cách chuyển sang nước lọc.

Cuối cùng, bài thơ kết thúc với hình ảnh của người dân lo lắng không biết làm thế nào để đón Tết mà không có rượu. Tác giả thông qua những hình ảnh và ngôn ngữ trào phúng tạo nên một bức tranh hài hước, nhưng đầy ý cảm xúc về tình hình mà lệnh cấm rượu gây ra.

Bài thơ "Lệnh cấm rượu" không chỉ mang tính giải trí mà còn là một cách tác giả thể hiện sự phê phán và châm biếm đối với những hành động thiếu suy nghĩ của một số người trong xã hội liên quan đến vấn đề rượu.

Phân tích bởi Bard

Đăng nhận xét